Bạn có nhớ khoảnh khắc Eric Cantona, “Ngài” Cantona của Manchester United, khiến cả thế giới bóng đá chao đảo khi tuyên bố giải nghệ ở tuổi 30? Đó là ngày 17 tháng 5 năm 1997, khi Cantona vừa cùng Quỷ Đỏ nâng cao chiếc cúp Premier League thứ tư trong 5 năm, trên cương vị đội trưởng tại “Nhà hát của những giấc mơ” sau trận đấu cuối cùng của mùa giải với West Ham.
Người ta thường nói, bạn sẽ chẳng biết mình đang có gì cho đến khi đánh mất nó. Cantona ra đi khi đang ở đỉnh cao, để lại khoảng trống mênh mông trong lòng người hâm mộ và cả Sir Alex Ferguson. Hãy cùng 123bongda.net nhìn lại hành trình đầy cảm xúc của huyền thoại này, từ lời chia tay bất ngờ cho đến màn trở lại Old Trafford không thể nào quên.
Bóng ma của “King Eric” và nỗi nhớ da diết
“Tôi đã chơi bóng đá chuyên nghiệp được 13 năm, quãng thời gian đủ dài”, Cantona chia sẻ trong thông báo giải nghệ. “Giờ tôi muốn làm những điều khác. Tôi luôn muốn giải nghệ khi đang ở đỉnh cao, và tại Manchester United, tôi đã đạt đến đỉnh cao sự nghiệp của mình.”
“Trong bốn năm rưỡi qua, tôi đã tận hưởng thứ bóng đá tuyệt vời nhất và có khoảng thời gian tuyệt vời. Tôi có mối quan hệ tuyệt vời với HLV, ban huấn luyện, nhân viên, cầu thủ và đặc biệt là người hâm mộ. Tôi mong Manchester United sẽ gặt hái nhiều thành công hơn nữa trong tương lai.”
Lời chia tay đột ngột của Cantona khiến các đồng đội bàng hoàng, người hâm mộ đổ xô đến Old Trafford với hy vọng mong manh níu kéo ông ở lại. Dẫu biết “Vua” đã có dấu hiệu tuổi tác, với số bàn thắng giảm sút, nhưng hình bóng Cantona vẫn là biểu tượng bất diệt trong lòng người yêu Quỷ Đỏ.
Sir Alex Ferguson, người thầy, người cha tinh thần của Cantona, cũng không giấu nổi nỗi tiếc nuối: “Khi chúng tôi bắt đầu tập luyện, tôi vẫn đợi con xuất hiện như bình thường nhưng tôi nghĩ đó là hy vọng hão huyền… Dù sao, con luôn được chào đón ở đây. Nếu con bất ngờ ghé qua uống tách trà, không cần ồn ào, chỉ cần trò chuyện như những người bạn, điều đó có ý nghĩa với ta hơn bất cứ điều gì. Eric, con biết ta ở đâu nếu con cần và giờ con không còn là cầu thủ của ta nữa, ta hy vọng con biết con có một người bạn.”
Màn tái xuất lịch sử và siêu phẩm để đời
Cantona tạm gác giày đinh, thử sức với vai trò huấn luyện viên bóng đá bãi biển và theo đuổi sự nghiệp diễn xuất. Nhưng dường như, “máu” bóng đá trong ông vẫn chưa bao giờ nguội.
Tháng 8 năm 1998, Cantona trở lại Old Trafford, dẫn dắt đội hình các ngôi sao châu Âu đối đầu với Manchester United trong trận đấu tưởng nhớ thảm họa Munich. Laurent Blanc, Paul Gascoigne, Mark Hughes, Bryan Robson, Jean-Pierre Papin… – những cái tên lừng lẫy nhất quy tụ về đây, tái hiện hào quang một thời.
Khoảnh khắc Cantona bước ra sân, hàng vạn khán giả như vỡ òa. “Ooh aah Cantona”, bài ca ấy một lần nữa vang vọng trên khắp các khán đài Old Trafford. David Beckham, người kế thừa chiếc áo số 7 huyền thoại, mở tỉ số cho Quỷ Đỏ. Hai đội chơi ăn miếng trả miếng hấp dẫn, cống hiến cho người hâm mộ bữa tiệc bóng đá mãn nhãn.
Bước ngoặt đến ở phút 80, Cantona có bóng, vượt qua người em trai Joel Cantona, rồi nhẹ nhàng lướt qua William Prunier như một cơn gió. Thay vì dứt điểm tung lưới Pascal Olmeta, Cantona giữ nhịp, chờ đợi, để rồi sau đó, nhẹ nhàng bấm bóng qua đầu hậu vệ tội nghiệp, hoàn thành siêu phẩm để đời.
Khoảnh khắc thiên tài lóe sáng
Bàn thắng ấy, giống như một lời khẳng định, King Eric vẫn ngự trị trong tim người hâm mộ. Cantona đã chọn cho mình cách chia tay không thể nào đẹp hơn, để lại dấu ấn không thể phai mờ trong lịch sử Manchester United.
Bài viết liên quan: